Dàn ý cảm nhận về hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 Hình tượng người lính Tây Tiến

  • 1 Đánh giá

Dàn ý cảm nhận về hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 được Khoahoc sưu tầm và đăng tải. Qua các dàn ý sau đây sẽ giúp các bạn nắm được những ý chính và cách triển khai các luận điểm nhằm hoàn thiện bài viết một cách hoàn chỉnh nhất. Dưới đây là dàn ý chi tiết, các em tham khảo nhé.

Dàn ý cảm nhận về hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 mẫu 1

Dàn ý cảm nhận về hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 ngắn gọn, hay nhất

a. Mở bài: Giới thiệu tác phẩm

- Quang Dũng là một nhà thơ chiến sĩ với hồn thơ phóng khoáng, hồn hậu của một con người tài hoa, đa tài. Tây Tiến là bài thơ tiêu biểu cho đời thơ Quang Dũng, là kết tinh của những trải nghiệm trong cuộc đấu tranh chống Pháp cùng những người đồng đội trong binh đoàn Tây Tiến.

b. Thân bài

- “Dáng dấp của tráng sĩ thuở trước” là những nét đẹp lí tưởng mang tính ước lệ của văn chương trung đại.

- “Mang đậm vẻ đẹp của người chiến sĩ thời chống Pháp” lại hướng đến những nét đẹp hiện đại của những người chiến sĩ vệ quốc quân thời kháng chiến chống Pháp.

- Trước tiên, hình tượng người lính Tây Tiến hiện lên với dáng vẻ oai phong, lẫm liệt cùng tinh thần xả thân tự nguyện, tư thế ngang tàng, ngạo nghễ coi cái chết nhẹ tựa hồng mao.

+ Hình tượng người lính Tây Tiến được đặt trong không gian đầy hào hùng, cổ xưa gợi cho độc giả liên tưởng đến không gian bi hùng cổ xưa.

+ Quang Dũng đã sử dụng hàng loạt những từ ngữ Hán Việt “biên cương”, “mồ viễn xứ”, “áo bào” để làm tăng tính trang trọng.

+ Không gian chiến trường trong bài thơ Tây Tiến hiện lên là miền viễn xứ chốn biên ải, đây là nơi chiến đấu, cũng là nơi mãi mãi nằm xuống của những người lính vô danh.

+ Nói về cái mất mát, hi sinh nhưng nhờ sử dụng ngôn ngữ trang trọng, hình ảnh ước lệ mà sự hi sinh ấy trở nên thật thiêng liêng, cao đẹp.

- Người lính Tây Tiến còn mang trong mình vẻ đẹp của những người chiến sĩ giải phóng của thời chống Pháp, hào hùng, kiên cường nhưng rất đỗi hào hoa, lãng mạn:

+ Chiến đấu với tinh thần vệ quốc, quyết hi sinh, dâng hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp lớn của đất nước

+ Luôn lạc quan, vui vẻ thể hiện được sức sống căng tràn của những chàng trai Hà Thành lãng mạn, mộng mơ.

+ Những người lính trong tây Tiến mang vẻ đẹp hào hùng của những người lính vệ quốc nhưng cũng thể hiện những nét đẹp tươi trẻ, nghịch ngợm của những chàng trai đôi mươi đầy lãng mạn, mộng mơ.

c. Kết bài

Hai ý kiến nhận định về bài thơ Tây Tiến nhìn bên ngoài có vẻ đối lập nhưng hoàn toàn thống nhất vì cùng hoàn thiện cho vẻ đẹp của người lính Tây Tiến, vừa kiên cường, quả cảm vừa lãng mạn hào hoa.

Dàn ý cảm nhận về hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 mẫu 2

c. Mở bài

- Dẫn dắt vấn đề: Trong nền thơ văn kháng chiến, ta không thể không nhắc tới những tác giả tiêu biểu: Tố Hữu, Nguyễn Thi, Nguyễn Quang Sáng,... trong số đó nổi bật là nhà thơ Quang Dũng với bài thơ Tây Tiến.

- Nêu vấn đề: Bài thơ Tây Tiến là nỗi nhớ da diết của Quang Dũng đối với mảnh đất Tây Tiến thân thương và những người đồng chí, đồng đội cùng "vào sinh ra tử"; đặc biệt khổ 3 của bài thơ đã khắc họa hình tượng những người lính vô cùng đặc sắc: "Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc... Sông Mã gầm lên khúc độc hành"

b. Thân bài

- Cảm nhận hình tượng người lính oai hùng, lẫm liệt, đậm chất bi tráng qua hai dòng đầu: "Tây Tiến đoàn binh... dữ oai hùm"

+ Đoàn binh Tây Tiến: Đoàn quân được thành lập năm 1947 với nhiệm vụ phối hợp với bộ đội Lào chặn đánh các đợt tiến công biên giới Việt - Lào, khi đó Quang Dũng là đội trưởng của đoàn quân đó

+ Đoàn quân của Quang Dũng hiện lên kì dị, lạ thường: Tuổi đời trẻ măng nhưng đầu ai nấy đều "không mọc tóc"

=> Ngoại hình tiều tụy, đầu trọc da xanh đã phản ánh hiện thực trần trụi của chiến tranh; đó chính là kết quả của những cơn đói khát, những trận sốt rét nơi rừng thiêng nước độc, những khó khăn, gian khổ mà người lính phải chịu đựng

=> Liên hệ với hình ảnh người lính trong thơ Chính Hữu: "Tôi với anh biết từng cơn ớn lạnh/ Sốt run người vầng trán đẫm mồ hôi"

+ Tuy trong gian khổ, người lính vẫn giữ được tư thế hiên ngang, bất khuất, oai hùng "dữ oai hùm"

- Cảm nhận về vẻ đẹp tâm hồn của những người lính (trong những câu thơ tiếp theo)

+ Tâm hồn mơ mộng, tràn trề sức xuân: "Mắt trừng gửi mộng qua biên giới... kiều thơm" => Những chàng trai tuổi 18, đôi mươi xuất thân là những học sinh, sinh viên đất Hà thành nghe theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc mà tạm gác bút nghiên, cầm súng lên đường ra chiến trận.

+ "Mắt trừng": Đôi mắt đang dõi theo kẻ thù, tràn đầy sự căm hận và sự quyết tâm chống thù

+ "Mộng biên giới": Giấc mộng hòa bình, giấc mộng chiến thắng trở về quê hương, gia đình...

+ "Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm": Nỗi nhớ gia đình, nỗi nhớ quê hương, nỗi nhớ người thương

=> Hình ảnh những người lính Tây Tiến trẻ trung, hòa hợp giữa vẻ đẹp của khát vọng và vẻ đẹp trong tâm hồn.

- Cảm nhận về vẻ đẹp bi tráng của người lính qua việc Quang Dũng miêu tả sự hi sinh anh dũng: "Rải rác biên cương... khúc độc hành"

+ Âm điệu câu thơ như chùng xuống trước sự mất mát, hi sinh của các chiến sĩ, trước những ngôi mộ vô danh nằm rải rác giữa biên cương

+ "Mồ viễn xứ", "biên cương": Từ Hán Việt tạo không khí trang trọng, bi hùng như một bản hùng ca tiễn biệt người lính

+ Nhưng dù có phải đối mặt với cái chết thì người lính vẫn nguyện hiến dâng tuổi xuân, thậm chí cả tính mạng của mình cho nền độc lập tự do của dân tộc "chẳng tiếc đời xanh", coi cái chết nhẹ tựa lông hồng "anh về đất"

+ Cái chết của các anh được lí tưởng hóa, mĩ lệ hóa "Áo bào thay chiếu" => Sự hi sinh đầy cao đẹp, thiêng liêng

+ Trước những hi sinh của các anh, con sông Mã lịch sử "gầm lên khúc độc hành" như "gầm" lên khúc tráng ca tiễn biệt đồng đội để họ đi vào cõi bất tử.

- Nêu lại đại ý toàn khổ 3 bài thơ Tây Tiến.

c. Kết bài

Khẳng định lại vấn đề và nêu cảm nghĩ của bản thân.

Dàn ý cảm nhận về hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 mẫu 3

a, Mở bài:

Giới thiệu tác giả, tác phẩm, hoàn cảnh sáng tác

- Quang Dũng sinh ra ở vùng “xứ Đoài mây trắng”, là nghệ sĩ đa tài, có tâm hồn hồn hậu, phóng khoáng

- Bài thơ “Tây Tiến” được sáng tác sau khi tác giả rời xa đơn vị cũ, là những kỉ niệm về đoàn quân Tây Tiến và thiên nhiên miền Tây

- Vị trí đoạn trích: là khổ thứ 3 trong mạch cảm xúc thơ

“Tây Tiến” là tác phẩm nổi tiếng nhất của Quang Dũng, được in trong tập “Đôi mắt người Sơn Tây”. Bài thơ được viết trong nỗi nhớ da diết của Quang Dũng về đồng đội, về những kỉ niệm của đoàn quân Tây Tiến gắn liền với khung cảnh thiên nhiên miền Tây Bắc hùng vĩ, hoang sơ nhưng cũng rất trữ tình, thơ mộng. Đoạn 3 bài thơ đã khắc hoạ hình ảnh người lính đầy cao đẹp.

b, Thân bài:

- 4 câu đầu: Chân dung người lính Tây Tiến: vừa hào hùng, bi tráng, vừa hào hoa, lãng mạn

+ Bằng bút pháp tả thực: người lính hiện lên với vẻ ngoài ốm yếu, xanh xao bởi căn bệnh sốt rét rừng.

+ Miêu tả người lính trong gian khổ cùng hậu quả của nó và nghiêng về ca ngợi vẻ đẹp phi thường, lãng mạn, hào hùng đem đến ấn tượng mạnh mẽ về tinh thần dũng cảm, ý chí kiên cường vượt lên khó khăn, chiến thắng khó khăn.

+ Cách nói đậm chất lính: “dữ oai hùm”: người lính hiện lên với vẻ hiên ngang, oai hùm của chúa rừng xanh

+ “Mắt trừng”: cái sục sôi của nội tâm, ẩn chứa giấc mộng lập công danh. “ Mắt trừng” là ánh mắt mở to, hướng thẳng về phía trước, ánh mắt ngời lên ý chí chiến đấu và khát vọng chiến thắng, khát vọng gửi trong mộng chiến trường cao đẹp của những người trai thời loạn.

+ “Dáng kiều thơm”: bóng dáng của người thiếu nữ yêu kiều thướt tha, vừa là điểm tựa nâng đỡ tâm hồn, vừa là điểm hẹn của niềm khao khát

“ Mắt trừng gửi mộng qua biên giới

Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm”

- 4 câu sau: Hiện thực khắc nghiệt của cuộc kháng chiến

+ Mồ viễn xứ: cái chết hiện lên qua hình ảnh những nấm mồ hoang nằm rải rác nơi biên cương xa xôi, lạnh lẽo

+ “Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh”: lí tưởng cao đẹp của người lính Tây Tiến: sẵn sàng hiến dâng tuổi trẻ cho Tổ quốc khi cần, mang trong mình tinh thần “nhất khứ bất phục phản”

+ “Về đất”: sử dụng cách nói giảm nói tránh, kết hợp với “áo bào” để tạo sắc thái trang trọng. Sự hi sinh của người lính trở thành hành động tịnh nghĩa, trở về với đất mẹ sau khi đã hóa thân trọn vẹn vào dáng hình xứ sở

+ Nếu như ở câu thơ trên con người dường như câm lặng trước nỗi đau thì ở câu dưới thiên nhiên lại dữ dội gầm gào cuộn thét:

“Sông Mã gầm lên khúc độc hành”

+ Sông Mã đã từng xuất hiện trong tiếng gọi thiết tha ở đầu bài thơ “ Sông Mã xa rồi, Tây Tiến ơi” như một biểu tượng của người miền Tây, của Tây Tiến, của quá khứ, nay sông Mã trở lại với âm thanh dữ dội hào hùng trong cách tiễn đưa sĩ tử. Tiếng gầm của sông Mã: loạt đại bác rền vang mang sắc thái thiêng liêng như một lời thề, bức tượng đài của người lính bất tử trong lòng sông núi.

+ Quang Dũng đã không hề né tránh hiện thực, nhưng cái hiện thực ấy đã được nâng lên bằng đôi cánh lãng mạn. Sử dụng hàng loạt những từ ngữ Hán- Việt ” biên cương “, ” viễn xứ” những từ ngữ đó gợi lên sự cổ kính trang trọng. Trong cuộc chiến đấu gian khổ đó có rất nhiều người lính phải bỏ mạng nơi chiến trường khốc liệt, những nấm mồ của họ nằm ” rải rác” nơi biên cương lạnh lẽo.

Quang Dũng đã khắc họa thành công bức tượng đài bất tử về người lính Tây Tiến.

c. Kết bài

- Quang Dũng đã khắc họa thành công bức tượng đài bất tử về người lính Tây Tiến.

- Khổ thơ góp phần thể hiện phong cách tác giả: lãng mạn, tài hoa, độc đáo

- Với cảm hứng và ngòi bút tài hoa, Quang Dũng đã khắc họa thành công hình tượng người lính Tây Tiến trên cái nền cảnh thiên nhiên núi rừng miền tây hùng vĩ, dữ dội và mĩ lệ. Hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 cũng như hình tượng người lính nói chung mang vẻ đẹp lãng mạn, đậm chất bi tráng sẽ còn có sức hấp dẫn lâu dài đối với người đọc.

Dàn ý cảm nhận về hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 mẫu 4

a. Mở bài

- Giới thiệu khái quát về Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến

- Dẫn dắt vào vấn đề cảm nhận hình ảnh người lính trong đoạn thứ 3 bài thơ.

b. Thân bài

- Hoàn cảnh sáng tác: Sau khi tác giả rời xa đơn vị cũ, cuối năm 1948, ở Phù Lưu Chanh, Quang Dũng nhớ lại những kỉ niệm về đoàn quân Tây Tiến và viết nên bài thơ Tây Tiến.

- Nội dung bài thơ: Là nỗi nhớ về chiến trường, về con người, về thiên nhiên Tây Bắc bằng cả tấm chân tình của chính tác giả.

- Đoạn thơ thứ 3 khắc họa bức chân dung người lính Tây Tiến với sự hi sinh bi tráng của họ.

- Bức chân dung tự họa độc đáo, lạ thường của người lính Tây Tiến với những chi tiết tả thực sống động.

+ Chân dung ngoại hình lạ thường:

Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc

Quân xanh màu lá dữ oai hùm.

+ Đoàn binh với mái đầu trọc không mọc tóc.

+ Làn da xanh xao xanh màu lá.

+ Nét dị thường ấy phản ánh sự khắc nghiệt, khó khăn về thuốc men, lương thực, thực phẩm.

+ Người lính ốm mà không yếu với nét dữ oai hùm - ẩn dụ về sức mạnh đoàn quân Tây Tiến.

=> Những chi tiết tả thực đã khắc họa diện mạo rất độc đáo, đồng thời phản ánh hiện thực gian khổ, thiếu thốn, bệnh tật nơi chiến trường. Tác giả không hề né tránh hiện thực, và điều đó thể hiện tấm lòng yêu nước, căm thù giặc mãnh liệt của người lính Tây Tiến.

- Tâm hồn hào hoa, lãng mạn, và kiêu hùng của người lính Tây Tiến:

Mắt trừng gửi mộng qua biên giới

Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm.

+ Mắt trừng là đôi mắt mở to, đầy cảnh giác.

+ Mộng qua biên giới là giấc mộng lập công, giấc mộng chiến thắng và sớm ngày giành được tự do.

+ Mơ về Hà Nội với dáng kiều thơm: người chiến sĩ Tây Tiến phần lớn là thanh niên trí thức xuất thân từ thủ đô, ra đi theo tiếng gọi của Tổ quốc. Giấc mơ của họ không phải sự bi lụy mà là động lực để người lính vững tin trong những tháng ngày gian khổ.

=> Mượn hình ảnh ẩn dụ để gợi tả chất kiêu hùng: đối lập giữa cái yếu đuối về thể chất (xanh xao tiều tụy) là sức mạnh của tinh thần, ý chí, ngang tàn, lẫm liệt (“dữ oai hùm”). Qua đó ta thấy được khí thế và quyết tâm của người lính Tây Tiến.

- Lí tưởng cao đẹp, coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, sự hi sinh cao cả của người lính Tây Tiến:

Rải rác biên cương mồ viễn xứ

Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh.

+ Sử dụng hầu hết từ Hán Việt tăng sự trang trọng cho câu thơ và giảm bớt sự bi thương trước mất mát, hi sinh của người lính Tây Tiến.

Áo bào: chiếc áo lính các anh đang mặc. Điều kiện chiến tranh khắc nghiệt, thiếu thốn đến không có cả chiếu để bọc thi thể người lính đã hi sinh.

Về đất: nói giảm, nói tránh để giảm bớt đau thương và cũng là sự ngợi ca, trân trọng dành cho người anh hùng của quê hương đất nước.

Sông Mã gầm lên khúc độc hành là sự nghiêng mình tiễn đưa đầy thành kính với các anh trong khúc hùng ca sông Mã.

+ Rải rác: số lượng ít ỏi, không tập trung trên một khu vực mà là rừng sâu biên giới ít có người qua lại, không có điều kiện hương khói.

+ “Mồ viễn xứ” là những nấm mồ ở những nơi xa vắng hoang lạnh.

+ "Chẳng tiếc đời xanh": cách nói ngang tàng, ngạo nghễ và đầy tự tin => Người lính ra đi không hẹn ngày về, hi sinh cả tuổi trẻ cả thanh xuân.

+ “Anh về đất” => Nói giảm nói tránh, sự hóa thân cho đất nước của người lính.

=> Không trốn tránh hiện thực, tác giả đã khắc họa sự hi sinh của người lính một cách thanh thản, thầm lặng và cao cả, gây xúc động lòng người, lay động thiên nhiên.

c. Kết bài

Khẳng định lại vẻ đẹp hình ảnh người lính trong đoạn thơ:

- Đoạn thơ đã khắc họa thành công hình tượng người lính Tây Tiến hào hùng, hào hoa và vẻ đẹp hùng vĩ thơ mộng của thiên nhiên miền Tây tổ quốc.

- Dùng từ Hán – Việt cổ kính để tăng thêm sự thành kính, trân trọng với người đã khuất

- Nói giảm để thể hiện lí tưởng cao đẹp của người chiến sĩ trong chiến đấu, khắc họa sự hi sinh, nhấn mạnh sự mất mát nơi chiến trường.

Dàn ý cảm nhận về hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 mẫu 5

a. Mở bài

- Hai câu thơ đầu: hình tượng người lính oai hùng, lẫm liệt và mang đậm tính chất bi tráng của người lính.

+ Binh đoàn Tây Tiến được thành lập năm 1947 với nhiệm vụ là phối với bộ đội Lào chặn đánh tiêu hao sinh lực địch với các đợt tiến công biên giới Việt - Lào.

+ Quang Dũng đã miêu tả hình ảnh người lính thời chống Pháp khi phải đối mặt với căn bệnh sốt rét rừng.

+ Liên hệ: Đồng chí (Chính Hữu): “Tôi với anh biết từng cơn ớn lạnh/ Sốt run người vầng trán đẫm mồ hôi”

Thơ Tố Hữu: “Giọt mồ hôi rơi rơi/ Trên má anh vàng nghệ/Anh vệ quốc quân ơi/ Sao mà yêu anh thế!”

+ Cách nói đầy khẩu khí ngang tàng về ngoại hình của những người lính Tây Tiến:

+ Đoàn binh: dũng mãnh -> thể hiện ý chí xung trận.

+ Không mọc tóc: sự kì dị khác thường, đây là cách nói chủ động.

+ Quân xanh màu lá: tư thế xuất quỷ nhập thần do sự ngụy trang của đoàn binh.

+ Dữ oai hùm: mạnh mẽ như mãnh hổ ở chốn rừng thiêng.

=> Hình ảnh oai phong lẫm liệt của người lính, mặc dù ốm nhưng không yếu.

- Câu 3, câu 4: Vẻ đẹp tâm hồn của người lính.

+ Tâm hồn mơ mộng, tràn trề sức xuân: Những chàng trai tuổi 18, họ là những học sinh, sinh viên đất Hà thành nghe theo tiếng gọi Tổ quốc mà gác bút cầm súng lên đường ra trận.

+ "Mắt trừng": Đôi mắt theo dõi kẻ thù và tràn đầy sự căm hận.

+ "Mộng biên giới": Giấc mộng hòa bình, giấc mộng chiến thắng và mơ ước được quay trở về với gia đình, với giảng đường…

+ "Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm": Nỗi nhớ gia đình, nỗi nhớ người thương...

=> Hình ảnh những người lính Tây Tiến trẻ trung, hòa hợp giữa vẻ đẹp của khát vọng và vẻ đẹp trong tâm hồn.

- Câu 5, 6: Lý tưởng của người lính:

+ "Mồ viễn xứ", "biên cương": Từ Hán Việt => không khí trang trọng, cổ kính, vĩnh hằng, sự chết chóc hiện lên một cách bi thương nhưng không hề bi lụy. => Giảm sự đau thương và những nấm mồ trở thành những nấm mồ ở cõi vĩnh hằng.

+ "Chẳng tiếc đời xanh": tư thế lên đường "anh về đất" oai phong, ngang tàng, bất cần, cao cả và tự nguyện. Sẵn sàng “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh”

+ Liên hệ: Thơ Thanh Thảo: Chúng tôi đi không tiếc đời mình/ Những tuổi hai mươi ai mà chẳng tiếc/ Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn chi Tổ quốc?

c. Kết bài

Khẳng định lại vấn đề và nêu cảm nghĩ của bản thân.

Dàn ý cảm nhận về hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 mẫu 6

a. Mở bài:

Giới thiệu chung.

* Giới thiệu ngắn gọn về tác giả, tác phẩm.

b. Thân bài:

* Cảm nhận hình tượng người lính Tây Tiến

– Vẻ đẹp hào hoa, lãng mạn:

Điều này thể hiện ở chất hào hoa, lãng mạn, thanh lịch của những chàng trai đất Hà Thành:

+ Dù chiến đấu trong môi trường khắc nghiệt nhưng họ vẫn nhạy cảm trước những hình ảnh đẹp nên thơ, tinh tế của cảnh và người: một làn sương mờ ảo; một dáng hoa lau phất phơ; những đêm hội đuốc hoa với những xiêm áo rực rỡ, điệu bộ e ấp của những cô gái vùng cao.

+ Cuộc sống và chiến đấu của họ gian khổ, thường xuyên phải đối mặt với tử thần nhưng người lính vẫn lạc quan, yêu đời, gửi niềm tin vào cuộc sống, vào chiến thắng, vẫn mơ về những nét đẹp, thanh lịch, dịu dàng của những cô gái đất Hà thành:“Mắt trừng gửi mộng…dáng kiều thơm”

– Vẻ đẹp hào hùng, bi tráng:

+ Hoàn cảnh xuất hiện của họ được xây dựng từ đời sống, môi trường chiến đấu rất phi thường: đó là bối cảnh thiên nhiên hoang sơ, kì vĩ, dữ dội, hiểm trở với đủ núi cao, vực thẳm, sông dài, mưa nguồn, thú dữ…

+ Trên cái nền thiên nhiên hoang vu hiểm trở, hùng vĩ đó, người lính Tây Tiến thật oai phong, lẫm liệt và phi thường.

* Nghệ thuật:

– Sử dụng bút pháp lãng mạn, sử dụng ngôn ngữ thuần Việt xen lẫn Hán Việt tạo sắc thái trang trọng, hào hùng, âm hưởng ngợi ca người lính Tây Tiến vừa mang vẻ đẹp của anh bộ đội cụ Hồ thời chống Pháp vừa mang vẻ đẹp bi tráng, kiêu hùng của những tráng sĩ thuở xưa.

– Quang Dũng là một chàng trai trẻ đất Hà Thành, có phong cách thơ phóng khoáng, lãng mạn, hào hoa, đa tình.

c. Kết bài:

Khắc họa chân dung chiến sĩ Tây Tiến đậm chất bi tráng. Qua hình tượng người lính, Quang Dũng khẳng định, ngợi ca tinh thần yêu nước, chủ nghĩa anh hùng của chiến sĩ Tây Tiến, chiến sĩ Việt Nam trong kháng chiến chống Pháp. Đồng thời qua đó thể hiện nét bút tài năng và tình cảm yêu mến, gắn bó, tự hào về trung đoàn Tây Tiến của Quang Dũng.

Phân tích hình tượng người lính Tây Tiến

Tây Tiến là bài thơ xuất sắc viết về những người anh hùng dân tộc – những người lính đã hy sinh trong cuộc kháng chiến hào hùng của đất nước. Nhà thơ Quang Dũng viết nên bài thơ Tây Tiến với một vẻ đẹp bi tráng nhưng cũng không kém phần hào hùng lãng mạn. Nét bi tráng ấy được thể hiện rõ nhất trong đoạn thơ thứ ba của bài thơ Tây Tiến. Đoạn thơ đã khắc họa hình tượng tập thể anh hùng những con người Việt Nam trong cuộc kháng chiến.

Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc

...........

Sông Mã gầm lên khúc độc hành

Đọc đoạn thơ, khung cảnh chiến trường nơi Tây Bắc núi non hùng vĩ như hiện ra ngay trước mắt người đọc. Ở hai câu thơ đầu tiên của đoạn thơ, nhà thơ Quang Dũng đã vẽ ra một bức tranh hiện thực về môi trường khốc liệt mà những người lính khi xưa phải đối mặt. Đó là bệnh tật hoành hành. Nơi rừng thiêng nước độc, núi cao vách đứng trùng trùng như rình rập đòi mạng người, điều kiện sống của những người lính rất khắc nghiệt. Một trong những căn bệnh đáng sợ nhất đó là bệnh sốt rét. Sốt rét làm người lính “không mọc tóc”. Cách nói giảm nói tránh thật hài hước, cho ta thấy tinh thần lạc quan hết mực của người lính dù trong hoàn cảnh khó khăn. Bệnh sốt rét cũng làm nước da người lính trở nên xanh xao, như hòa mình vào màu xanh của cành lá cây ngụy trang trên mũ, ba lô và vai áo. Bệnh tật dày vò là thế nhưng những người chiến sĩ vẫn giữ một tinh thần chiến đấu quật cường. Họ vẫn quắc thước hiên ngang, xung trận đánh giáp lá cà làm cho giặc Pháp kinh hồn bạt vía. Những gương mặt “dữ oai hùm” nổi bật lên trong màu xanh lá là hình ảnh để lại cho người đọc một khắc ưu tư về dấu ấn đau thương trong thời kì kháng chiến chống Pháp.

Mắt trừng gửi mộng qua biên giới

Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm

Gian khổ và ác liệt thế, những người lính vẫn mộng mơ đúng như chất lãng mạn của những người thanh niên trẻ. “Mắt trừng gửi mộng qua biên giới” là giấc mộng dệt nên từ ý chí giết giặc đuổi thù, mang lại bình yên độc lập cho dân tộc. Họ dùng đôi mắt trừng trừng của mình để mở to anh dũng chiến đấu với kẻ thù, với ý chí mạnh mẽ thề sống chết với lũ xâm lược. Cũng chính đôi mắt trừng ấy là ánh nhìn đăm đăm về nơi quê nhà, là đôi mắt có tình, thao thức nhớ về quê hương Hà Nội, về một dáng kiều thơm trong mộng trong mơ. Người lính Tây Tiến không chỉ biết cầm súng cầm gươm theo tiếng gọi của đất nước mà còn rất hào hoa và giàu tình cảm trong cuộc sống. Giữa bao nhiêu gian khổ, thiếu thốn, giữa hoàn cảnh tính mạng bị đe dọa, trái tim họ vẫn rung động, nhớ nhung về vẻ đẹp của Hà Nội. Những thanh niên vì bảo vệ tổ quốc mà ra đi ngày ngày vẫn nhớ về quê hương xưa cũ. Phải chăng đó là ngôi nhà con phố, những con đường hoa sữa thu thơm lừng hay bóng dáng kiều diễm thướt tha của người con gái Hà Nội?

Rải rác biên cương mồ viễn xứ

Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh

Áo bào thay chiếu anh về đất

Sông Mã gầm lên khúc độc hành

Nét bi tráng của người lính Tây Tiến thể hiện thật rõ nét qua những câu thơ trên. Họ ra đi, cầm súng bảo vệ đất nước, và họ ngã xuống hy sinh tráng liệt. Sự hy sinh của những anh hùng vô danh ấy làm cho ta cảm thấy thật xót thương và kính phục biết bao. Câu thơ “Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh” vang lên như một lời thề “Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”, vừa ngang tàn mà cũng vừa cao đẹp. Nơi núi rừng Tây Bắc hoang vu hẻo lánh ấy có bao “mồ viễn xứ” nằm “rải rác” của những chiến sĩ đã ngã xuống. Chỉ có “áo bào thay chiếu” che thân xác các anh nhưng Tổ quốc và nhân dân đời đời ghi nhớ công ơn của họ và sự hy sinh bình dị mà cao cả ấy. Các anh đã “về đất” một cách thanh thản, yên nghỉ trong lòng đất Mẹ trên vùng đất quê hương, bình yên một giấc ngủ nghìn thu.

Tiếng thác sông Mã “gầm lên” như lời khóc thương bi tráng, “khúc độc hành” ấy đã tạo nên không khí thiêng liêng, và cao cả. Người lính Tây Tiến ra đi, cả non sông đất trời đều thương tiếc. Thật vĩ đại và thiêng liêng biết bao!

Những vần thơ hay và cảm động qua ngòi bút nhà thơ Quang Dũng đã chạm đến trái tim người đọc. Ta cảm phục con người những chiến sĩ và tinh thần chiến đấu của các anh. Ta tự hào và biết ơn những người lính của thế hệ đi trước và đau thương cho sự hy sinh thầm lặng mà cao cả ấy. Có thể nói, bài thơ Tây Tiến đã giúp bao người con Việt Nam dấy lên lòng yêu nước và lòng biết ơn về những thế hệ người lính cụ Hồ.

Bài thơ Tây Tiến đã khắc tạc một tượng đài hùng vĩ uy nghiêm về những người lính Tây Tiến dũng cảm can trường, sẵn sàng chiến đấu và hy sinh cho nền độc lập dân tộc. Tượng đài ấy mãi mãi đứng sừng sững trong làng văn học Việt Nam và trong trái tim của toàn thể người con đất Việt. Đoạn thơ thứ ba của bài thơ Tây Tiến là hình ảnh sắc nét nhất về chân dung người lính Tây Tiến. Nhờ vào hồn thơ tài hoa và bút pháp lãng mạn của nhà thơ Quang Dũng, sự hy sinh thầm lặng của người lính sẽ mãi vang danh muôn đời.

Dàn ý cảm nhận về hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn 3 được Khoahoc chia sẻ trên đây. Hy vọng với tài liệu này sẽ giúp ích cho các em có thêm tài liệu tham khảo, qua bài dàn ý mẫu này để các em hoàn thiện các bài văn mẫu hay hơn. Chúc các em học tốt, ngoài việc tham khảo tài liệu trên, các em có thể tham khảo các môn học khác tại tài liệu học tập lớp 12 này nhé

  • 932 lượt xem

Xem thêm bài viết khác

Xem thêm Văn mẫu 12
Chủ đề liên quan