Câu 3 trang 73 sgk Ngữ văn 9 tập 2 Soạn bài Nói với con

Nội dung
  • 1 Đánh giá

Câu 3 trang 73 sgk Ngữ văn 9 tập 2

Câu 3 trang 73 sgk Ngữ văn 9 tập 2 với phần đáp án chi tiết được KhoaHoc đăng tải trong bài viết dưới đây sẽ giúp các bạn hoàn thiện Soạn bài Nói với con.

Người cha nói với con về những đức tính cao đẹp gì của người "đồng mình", từ đó nhắc nhở con trên đương đời cần phải như thế nào?

Bài làm:

- Người cha nói với con về những đức tính cao đẹp của "người đồng mình"

  • Người đồng mình giàu tình cảm, tình yêu thương
  • Quê hương tuy thô sơ, mộc mạc nhưng giàu tình cảm
  • Người đồng mình sống tự nhiên, mạnh mẽ, bền bỉ
  • Là những con người sống bền bỉ, có niềm tự hào, kiêu hãnh
  • Mộc mạc, chân chất, luôn đoàn kết bao bọc, chở che

→ Người cha nhắc nhở con phải giữ gìn truyền thống của người "đồng mình", luôn tự tin, yêu thương và sống trách nhiệm

- Phân tích chi tiết

Người cha nói với con về những đức tính cao đẹp của "người đồng mình", dạy con dù cuộc sống có vất vả thì con hãy sống mạnh mẽ, khoáng đạt, bền bỉ gắn bó với quê hương dẫu còn cực nhọc, đói nghèo:”Người đồng mình thương lắm con ơi/ Cao đo nỗi buồn/ Xa nuôi chí lớn/ Sống như sông như suối/ Lên thác xuống ghềnh/ Không lo cực nhọc Từ đó, người cha mong muốn con phải có nghĩa tình chung thuỷ với quê hương, biết chấp nhận và vượt qua gian nan, thử thách băng ý chí, bằng niềm tin của mình. "Người đồng mình" mộc mạc nhưng giàu chí khí, niềm tin. Họ có thể "thô sơ da thịt" nhưng không hề nhỏ bé về tâm hồn, về ý chí và luôn mong ước xây dựng quê hương. Chính những con người như thế, bằng sự lao động cần cù, nhẫn nại hăng ngày, đã làm nên quê hương với truyền thông, với phong tục tập quán tốt đẹp của cha ông, thế hệ đi trước để phát triển quê hương đất nước ngày càng tốt đẹp hơn: “Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương/ Còn quê hương thì làm phong tục”. Qua việc ca ngợi những đức tính cao đẹp của "người đồng mình", nhà thơ dặn dò con cần kế tục, phát huy một cách xứng đáng truyền thống của quê hương, biết tự hào với truyền thống quê hương. Hai ý này không tách rời nhau trong đoạn 2 của bài thơ nên lời dặn dò trở nên vừa lự nhiên, vừa thấm thìa.

Chủ đề liên quan