Tuần 9 tiếng việt 4: Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia

  • 1 Đánh giá

Tuần 9, Tiếng Việt 4 tập 1, Giải bài Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia. Những kiến thức trọng tâm, những câu hỏi trong bài học sẽ được hướng dẫn trả lời, soạn bài đầy đủ, chi tiết. Mời các bậc phụ huynh cùng các em tham khảo.

Đề bài: Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân

Trả lời:

Bài mẫu 1: ước mơ trở thành kĩ sư cầu đường

Em sinh ra và lớn lên ở thành phố Hồ Chí Minh, em có một gia đình ấm no, hạnh phúc nên trong đầu em cũng chẳng bao giờ có một ước mơ lớn lao và đẹp đẽ. Cho đến khi hè năm lớp 3, em được mẹ cho về quê ngoại chơi. Quê ngoại ở miền Tây vùng sông nước. Để đến được nhà bà, chúng em đã phải đi qua rất nhiều cầu khỉ và kênh rạch nhỏ. Sau đó, lại phải chèo ghe một đoạn đường dài mới đến nhà bà.

Nhà ở đây ai cũng có ghe để đi. Do sông nước nên đây là phương tiện đi lại chủ yếu của bà con ở đây, họ không thể đi xe máy hay ô tô vào tận từng nhà, từng xóm ấp. Thấy cảnh đi lại của người dân nơi đây khó khăn, bỗng trong đầu em mong muốn sau này mình sẽ trở thành một kĩ sư thiết kế cầu đường. Em muốn chính mình sẽ thiết kế ra những con đường rộng lớn, những con cầu lớn và đẹp để mọi người có thể đi lại dễ dàng và đảm bảo an toàn hơn bằng những phương tiện hiện đại.

Khi trở về, em vẫn ấp ủ trong lòng về ước mơ đó và tự hứa với bản thân sẽ cố gắng học thật tốt để thực hiện ước mơ của mình.

Bài mẫu 2: ước mơ trở thành kĩ sư thủy lợi

Quê em ở vùng đồng bằng miền Tây Nam Bộ nên năm nào người dân cũng phải “sống chung với lũ”. Cứ đến tháng bảy Âm lịch là nước các con sông dềnh lên tràn bờ, cùng với nước mưa gây ngập lụt hết vườn tược, ruộng đồng.

Suốt mấy tháng trời ròng rã, các ngôi làng giống như những hòn đảo nhấp nhô giữa biển nước mênh mông. Đúng là trên thì trời, dưới thì nước. Mọi sinh hoạt của người dân đều diễn ra trên những đoạn đê bao hoặc những gò đất cao hơn mặt nước chút đỉnh. Trâu bò, heo gà nháo nhác. Đám trẻ con buồn hiu vì chẳng có gì chơi cho qua những ngày dài dằng dặc.

Hàng ngàn héc-ta lúa bị lũ lụt nhấn chìm. Bao mồ hôi nước mắt của người nông dân đã bị thiên tai cướp sạch. Nỗi lo lắng in sâu trên những gương mặt dầu dãi gió sương. Cứ như vậy, mùa nước nổi kéo dài suốt mấy tháng liền, qua cả đợt khai giảng năm học mới. Năm nào ở đây cũng khai giảng chậm hơn các nơi khác rất nhiều.

Nhìn những ngôi trường ngâm mình trong làn nước lạnh lẽo, em thấy lòng xót xa vô hạn. Em thầm ao ước sau này lớn lên sẽ trở thành kĩ sư thuỷ lợi, thiết kế ra một hệ thống kênh mương tưới tiêu hợp lí và khoa học để quê hương em mãi mãi không còn cảnh ngập lụt nữa.

Chạy dài hai bên bờ kênh khi đó sẽ là những xóm làng đông vui, trù phú với đầy đủ trường học, trạm y tế, câu lạc bộ, sân chơi thể thao... Những vườn cây xanh tốt trải dài, trĩu đầy trái ngọt. Những cánh đồng lúa chín vàng rực, thẳng cánh cò bay. Cuộc sống của người dân quê em sẽ no ấm quanh năm.

Bài mẫu 3: ước mơ trở thành bác sĩ

Mẹ em bảo rằng, mỗi người đều có cho mình một ước mơ riêng. Và em cũng vậy, em luôn nuôi dưỡng trong mình những ước mơ, tuy nhỏ nhưng đối với em nó vô cùng có ý nghĩa. Vì vậy, em luôn nghe lời bố mẹ, thầy cô ra sức học hành, phấn đấu để tự mình thực hiện được ước mơ của riêng mình. Em có nhiều ước mơ lắm, nhưng ước mơ lớn nhất của em chính là có thể trở thành một bác sĩ.

Trong tiềm thức của em thì bác sĩ là một người vô cùng vĩ đại, vì bác sĩ chính là người chữa trị cho tất cả mọi người khi bị ốm đau, bệnh tật. Mọi người ai cũng sẽ bị ốm nhưng chỉ cần có bác sĩ thì căn bệnh sẽ được chữa khỏi tức thì. Em thấy nghề bác sĩ thật kì diệu, đã có lần em bị ốm nặng, ho nhiều, người thì rất khó chịu. Bố mẹ đã đưa em đi đến bác sĩ, sau khi được bác sĩ thăm khám và cho uống thuốc thì em đã đỡ rất nhiều, không còn khó chịu như lúc trước nữa, vài ngày sau thì em đã khỏi ốm. Vì vậy mà em thấy những người bác sĩ như những ông Tiên trong truyện cổ tích vậy, dùng phép màu mang lại hạnh phúc cho những người gặp khó khăn.

Mẹ em nói “Lương y như từ mẫu”, ban đầu em không hiểu lắm nhưng nay em đã hiểu, câu tục ngữ nhấn mạnh vai trò và đạo đức của người bác sĩ, đó chính là sự quan tâm, chăm sóc tận tình bệnh nhân như chính người mẹ của mình vậy. Một lí do khác mà em muốn trở thành bác sĩ, đó chính là em muốn giúp đỡ cho các bạn, các bác, các cô nghèo nhưng không có tiền đi bệnh viện. Những người đó vô cùng đáng thương vì dù bệnh nặng đến đâu cũng chỉ có thể tự mình cắn răng chịu đựng, không có tiền đi khám khiến cho bệnh tình ngày càng trở nặng hơn.

Em sẽ nỗ lực, cố gắng học tập thật tốt để có thể trở thành một người bác sĩ giỏi. Khi đã có đủ năng lực thì em sẽ giúp cho mọi người chữa bệnh, giảm đi những đau đớn cho họ và khiến cho cuộc sống của con người thêm phần tươi sáng, hạnh phúc hơn. Để thực hiện được ước mơ của mình sẽ phải trải qua rất nhiều khó khăn nhưng khi còn có mơ ước thì em sẽ cố gắng thực hiện đến cùng.


  • 32 lượt xem